Đây là bài học tôi rút ra từ kinh nghiệm của chính bản thân mình. Và tôi tin rằng cũng có rất nhiều người như vậy. Thường nghĩ đến việc thay đổi và cố gắng để cải thiện bản thân, nhưng hiện thực lại thế này:
- Liệt ra một danh sách dài những việc cần làm, quyết tâm một tháng phải đọc năm quyển sách, nhưng mở quyển đầu tiên ra, đọc được một, hai trang đã mơ mơ màng màng.
- Bạn Dành hẳn một ngày để xây dựng kế hoạch sống chi tiết hoàn hảo cho cả tuần, cả tháng, cả năm. Nhưng rồi chẳng ngày nào thực hiện đúng bản kế hoạch đề ra để rồi dần dần chìm vào lãng quên.
- Bạn muốn làm rất nhiều việc, muốn thay đổi rất nhiều, nhưng ngày qua ngày chẳng làm được gì.
Cuối cùng đâu lại vào đó, lại là bạn của hôm qua và hôm kia và nhiều hôm khác: nằm trên giường, cầm điện thoại, lướt web, xem phim, Facebook, tụ tập bạn bè, đọc truyện hoặc chơi game.
Cuối cùng đâu lại vào đó, lại là bạn của hôm qua và hôm kia và nhiều hôm khác: nằm trên giường, cầm điện thoại, lướt web, xem phim, Facebook, tụ tập bạn bè, đọc truyện hoặc chơi game.
Thậm chí, có lúc Bạn chán đến mức chẳng biết mình cầm điện thoại để làm gì, nhấn vào một phần mềm rồi lại thoát ra, rồi lại nhấn vào thoát ra, tiếp tục như vậy … giết thời gian một cách vô thức ... như một cỗ máy vô hồn.
Chấp nhận hiện thực? Chấp nhận mọi thứ bạn đang có? Không. Tôi biết bạn không muốn. Vậy thì bạn thật sự phải ép buộc bản thân một chút. Một chút, mỗi ngày một chút thôi. Dần dần, bạn sẽ học được rất nhiều.
Giống như khi bạn đứng trước một ngã rẽ nào đó, bạn sẽ phải học cách tạm biệt một số người; có rất nhiều cái tên trong danh bạ sẽ dần dần sẽ không bao giờ còn sáng. Nhưng nếu muốn bản thân trở nên hoàn hảo hơn thì người mà bạn phải tạm biệt chính là bản thận bạn của ngày hôm nay. Hãy học cách vẫy chào chính mình.
Hèn nhát cũng thế, lười biếng cũng thế, ham chơi cũng thế, buồn bã cũng thế, cả những tính hay trì hoãn, những thói hay dây dưa... Tại đây bạn hãy dừng lại. Hãy thành thật với chính bản thân mình, lấy tờ giấy trắng viết ra những điều mà bạn không chấp nhận ở bản thân ở bản thân mình. Hãy vĩnh biệt chúng đi, vĩnh biệt tất cả chúng để đón chào con người hoàn hảo mà bạn hướng đến.
Chấp nhận hiện thực? Chấp nhận mọi thứ bạn đang có? Không. Tôi biết bạn không muốn. Vậy thì bạn thật sự phải ép buộc bản thân một chút. Một chút, mỗi ngày một chút thôi. Dần dần, bạn sẽ học được rất nhiều.
Giống như khi bạn đứng trước một ngã rẽ nào đó, bạn sẽ phải học cách tạm biệt một số người; có rất nhiều cái tên trong danh bạ sẽ dần dần sẽ không bao giờ còn sáng. Nhưng nếu muốn bản thân trở nên hoàn hảo hơn thì người mà bạn phải tạm biệt chính là bản thận bạn của ngày hôm nay. Hãy học cách vẫy chào chính mình.
Hèn nhát cũng thế, lười biếng cũng thế, ham chơi cũng thế, buồn bã cũng thế, cả những tính hay trì hoãn, những thói hay dây dưa... Tại đây bạn hãy dừng lại. Hãy thành thật với chính bản thân mình, lấy tờ giấy trắng viết ra những điều mà bạn không chấp nhận ở bản thân ở bản thân mình. Hãy vĩnh biệt chúng đi, vĩnh biệt tất cả chúng để đón chào con người hoàn hảo mà bạn hướng đến.
Ai cũng có một ngày 24h, người khác học tập, người khác lao động, người khác làm việc, người khác đắm chìm sống trong lý tưởng, đam mê của họ. Từng ngày học từng bước xây dựng những nấc thang vững chắc để chinh phục những đỉnh cao mới. CÒN BẠN ??? Một dấu hỏi rất lớn cho bạn, dấu hỏi cho bản thân bạn mỗi ngày. Vậy nên bạn của tôi ơi!
Hãy lấy hết can đảm đối diện với thực tại. Hãy sống cuộc đời mà bạn xứng đáng. Hãy kiến tạo cuộc đời ngoại hạng.
Con đường sau này, dù có khó khăn hay gập ghềnh, có xa xôi bất tận NHƯNG Tôi vẫn tin rằng Bạn sẽ đi rất xa, có rất nhiều vùng đất tươi đẹp đang chờ Bạn bước tới. Bạn hãy cùng tôi đứng trên những đỉnh núi cao nhất của sự thành công, giàu có và hạnh phúc.
Hãy nhớ thời gian không bao giờ chờ đợi, những người thân đang đặt niềm tin nơi ban, ngoài kia có rất rất nhiều ngừơi cần bạn giúp họ. Hãy sống một cuộc sống lớn lao, một cuộc sống đáng tự hào nhưng trước tiên bạn phải học cách trưởng thành thôi.
CỐ LÊN NHÉ BẠN THÂN CỦA TÔI!